Bố
vợ tôi là người nghiêm khắc với bản thân, sống nghiêm túc nhưng ông thuộc loại
người hiền, cư xử với con cháu bằng tình thương yêu rất mực và tử tế với người ngoài.
Trong nhà, ông có khuynh hướng bênh vực dâu rễ mà hay quy lỗi con cái mình (nếu
vợ chồng có hục hặc) nên chúng tôi rất thương ông.
Một
lần cách đây vài năm, các dì (em vợ) đi làm, chỉ có ông bà ở nhà (ông vẫn thường giúp
đóng tiền điện, điện thoại, tiền rác, đôi lúc mua nhang của các ni cô, tăm tre
của người mù bán dạo từ thiện…) có hai thanh niên vào giới thiệu là người của
Công Ty X, hãng Y đi giới thiệu sản phẩm kèm chương trình “rút thăm trúng thưởng”. Họ đề nghị ông rút thăm, cuối cùng ông rút
được một đồng hồ báo thức nhỏ nhưng họ bảo điều kiện để nhận quà là phải mua
hàng là một máy xay sinh tố hoặc một thiết bị gia dụng tương đương giá trên dưới 300.000đ. Nghĩ rằng trong nhà
chưa có máy vắt nước trái cây kèm theo
trúng thưởng chắc là có lợi, bố tôi mua ngay.
Về, các
dì than phiền vì cộng hai thứ vẫn đắt hơn ra tiệm mua mà lần này lại không có
bảo hành! Kể lại chuyện này cho tôi nghe, ông cười buồn: Coi như làm phước, tạo công ăn việc làm cho thanh niên thất nghiệp!
Anh
hiệu phó người Nghệ An ở trường bán công tôi dạy giờ trước đây cũng là người
hiền, thật thà, chơn chất và là người có cell phone chậm hơn nhiều giáo viên
trong trường. Hôm đó anh nhận một tin
nhắn, nội dung là “bạn sẽ nhận được món
quà của một người thân, hãy gửi tin nhắn
nội dung ĐÃ NHẬN TIN đến số 0917.xxxyyy bạn sẽ biết thời gian, địa điểm nhận và
nội dung quà, tên người gửi”. Anh hí hửng và âm thầm làm theo, chờ hoài,
anh lại nhận được tin nhắn cũng của số máy đã gửi tin trước đây: “Cám ơn bạn đã góp vào tài khoản của tôi số
tiền 20.000đ”. Anh bực quá, gửi tiếp tin nhắn (chưỡi bới) nào là quân khốn nạn, đồ lừa đảo!....Anh lại
nhận tiếp lời nhắn cám ơn. Coi như mất tiêu 40.000đ trong TK thuê bao trả
trước!!
Anh giấu biến chuyện này, chỉ tiết lộ sau một lần nhậu, có người trong bàn kể chuyện tương tự anh mới “tự thú trước bình minh”!
Sáng
hôm qua check mail đầu ngày, thấy inbox có thư của một anh bạn vong niên ở Mỹ
lâu nay ít liên lạc, viết bằng tiếng Anh với subject là HELP !!!...Trong thư
anh kể chuyện đang đi nghỉ hè ngắn ngày ở Philippine và không may bị mất credit
card ở công viên khách sạn, cái duy nhất còn lại là passport nhưng không thể ra
sân bay để về vì không có tiền thanh toán với khách sạn. Nếu trả lời email cầu
cứu này thì anh sẽ hướng dẫn cách giúp đỡ.
Tôi đọc mail khi chàng rễ đang uống café bên cạnh, tôi kể cháu nghe. Do cũng có thời gian sống ở Mỹ, cháu bảo chỉ cần gọi phone cho nơi phát hành credit card, một mặt họ sẽ thanh toán tiền khách sạn, mặt khác sẽ phong tỏa tài khoản để tránh bị kẻ gian rút tiền. Tôi trả lời mail cho anh đề nghị thực hiện cách này. Chiều, chàng rễ hỏi tin tức về người bạn, tôi vội check mail thì thấy anh trả lời là thủ tục như tôi nói rất nhiêu khê, chỉ gửi cho anh qua Western Union đề tên anh, địa chỉ ở Manila là… và số tiền cần là 1.750USD. Số tiền này anh sẽ trả lại khi về đến Mỹ!
Anh
bạn tôi xưa nay là người sống khiêm tốn, lịch thiệp và rất trọng bạn bè thì tại
sao khi mình hỏi “Anh đến Manila cả nhà
hay một mình ?” lại không trả lời mà chỉ xoay quanh việc giúp đỡ?
Con gái tôi nghe chuyện, sinh nghi, hỏi tôi vài ý để nắm vấn đề rồi bảo: “Bố giúp bạn là điều con ủng hộ nhưng sao con nghi quá, thư viết bằng tiếng Anh, lại rất pro và academic! Trước khi giúp con nghĩ bố nên gửi mail check lại có đúng người gửi thư là bạn bố không?”.
Tập
hợp mọi dữ kiện tôi cũng thấy có chỗ đáng ngờ, tại sao thư gửi cho tôi người
khác cùng nhận không biết (BCC)? Viết và trả lời cũng bằng tiếng Anh là chuyện
xưa nay chưa hề có nên tôi gửi mail cho anh, nói đã có số tiền của tôi và vài
người bạn thân tôi vận động được là 1000USD, số còn lại cũng sẽ có nếu vận động
rộng hơn nhưng chỉ xin anh trả lời câu hỏi:
Vợ anh người tỉnh nào? Gặp anh
trong trường hợp nào và con đời trước của vợ hiện làm việc ở đâu? Có mail
trả lời câu hỏi này thì tôi sẽ gửi ngay số tiền đang có cho anh.
Sinh
viên ĐHSP hai khóa kề nhau của chúng tôi rất thân thiết, thường làm blog chung,
tổ chức họp mặt hàng năm chung, chuyện quan hôn tang tế đều thông báo cho nhau,
anh bạn tôi lại có vợ là SV nhóm này. Sợ sẽ có ai đó sẽ bị “ăn quả lừa” nên sau
email kiểm chứng tính thực hư của việc này, tôi gửi mail cho các bạn kể lại
chuyện này và khuyến cáo họ cẩn thận khi giúp nếu nhận mail như tôi.
Đã 24hrs qua kể từ khi send OK hai thư, chưa thấy hồi
âm gì vì có lẻ, trong gần cả trăm địa chỉ bạn bè hai khóa tôi gửi có cả địa chỉ
của “nạn nhân”(hai vợ chồng dùng chung một ID)
mà vì sơ ý tôi đã quên xóa đi, thế là…động ổ!
PS:
Hai năm nay, đọc hàng trăm bài viết trên blog, chưa thấy ai nói chuyện này chắc
vì các blogger coi là “chuyện thường ngày ở huyện” nên mình viết, nhờ thế may
ra sẽ… không đụng hàng!
Xin chia sẻ với anh những trường hợp đã kể vì tôi cũng đã từng là nạn nhân. Đúng là đề tài này "không đụng hàng" nhưng ăn thua mình trình bày có hấp dẫn người đọc hay không. Anh đã thành công rồi đấy!
Trả lờiXóaRất vui khi được anh Chính khen, miễn là có người đọc hết là mình thấy thú vị rồi. Hấp dẫn hay không, đôi lúc còn, "tùy người đối diện". Chỉ tiếc là biết mình bị lừa mà vẫn phải "sống chung với lừa" anh ạ! Cám ơn anh.
XóaCổ nhân dạy "Tam nhân đồng hành tất hữu nhã sư yên"
Trả lờiXóaBa người cùng đi tất sẽ có một người làm thầy mình
Không có anh con rể và cô con gái tham mưu thì ...hihihi!
Không giấu gì bác Bu, chẳng qua mình vừa nổ vừa chơi trò tháu cáy kiểu dân xì phé để buộc "anh bạn" lộ rõ nhân thân và chân tướng chứ làm gì mà trong thời gian rất ngắn có những 1000USD? Có là tiền của Mozambique! Hahaha!
XóaChuyện lừa đảo bây giờ đã là "toàn cầu hóa", hichic!
Trả lờiXóaCũng có những tập đoàn lừa đảo "đa quốc gia" nhưng bác NHP có nghĩ rằng có những "băng nhóm lừa đảo" hàng chục năm, thông tin cảnh báo dày đặc trên internet mà vẫn còn ối người tin hoặc-làm-như-thể-là-tin là tài giỏi không??
XóaBây giờ thì lừa đảo "đa quốc gia" cũng nhiều, chuyện "đô la nhuộm đen", có tài sản lớn muốn chuyển ra nước ngoài, chẻ tiền... đầy ra đó. Phương thức lừa đảo đánh vào: 1/ Lòng ham (không phải tham), 2/ Lòng nhân... (như bạn HN gặp hay các bạn bị).
XóaCó khi tôi sẽ kể vài chuyện lừa đảo Tây Ta mà mình biết bên nhà, bác HN chờ nhé.
cảm ơn anh đã cảnh báo! nhưng giao hỏng bao giờ bị những chiện này, có lẽ vì họ biết giao nghèo... hehe...
Trả lờiXóaGiáo thành phố mà khi bị ăn cướp chận đường đòi tiền, đòi vàng không có, mới hỏi làm nghề gì. Khi biết, chúng bảo: "Giáo viên sao không nói trước?" huống hồ là giáo làng. Giao đọc reply này mà không cười (hoặc cười to hoặc cười mỉm) thì mới lạ. Hihihi!
XóaHihi...
XóaGiống như giáo, NT cũng sans l'argent nên họ hổng có dám hỏi thăm, anh HN ui!!!
Năm ngoái M bị lừa rồi, hôm nào rãnh sẽ kể cho bạn bè cùng nghe.
Trả lờiXóaHN cũng có một entry về vụ này năm ngoái hoặc trước đó hồi Yahoo, tựa đề là NHẸ DẠ, cũng thú thiệt cái tật này của mình gồi GM ơi.
Trả lờiXóaCũng may, nhắn tin đt trả lời thì mất 20k/tin, còn reply email thì... free! Hihi, nhưng anh hongngoc nhà ta đâu có nhẹ dạ dữ vậy!
Trả lờiXóaNâng cao cách giác... làm cho cuộc sống ít thi vị hơn những biết làm sao bây giờ. Bị lừa nhiều rồi nên dân Việt bây giờ ai cũng cảnh giác cao. Chúc mừng bác có bài hay và thoát hiểm đẹp.
Trả lờiXóaRất vui được đọc cmt của bạn Toro. HN có thấy hình bẹn offline hôm chị GM ra Hà Nội, có cả chị Thu Thủy, bác Nano. Ai cũng có khăn rằn, y như Khmer Đỏ...
XóaChuyện này xảy ra nhiều lắm. Dễ biết ở chỗ là người Việt nhưng chỉ viết toàn tiếng Anh. Ai mà download mấy cái mặt cười là thường bị "phish" kiểu này.
Trả lờiXóaViết trực tiếp chứ không cần download Tám ơi nên không thấy cái mặt cười.
XóaHọ cũng chịu khó nghiên cứu tâm lỹ mới dụ được người ta ,anh nhỉ?
Trả lờiXóaNói về "cái sự lừa" thì bây giờ có nhiều chiêu tinh vi lắm và hễ ai hơi "hám" một chút là đính chấu ngay anh HHP à. Vả lại nhiều người bị nhưng không dám kể vì ...mắc cỡ!!
XóaMãi chơi "ít đẹp" vậy sao anh HN ơi! cái tay đã khỏi hẳn chưa? Có gì thì báo nhé! để còn biết đường mà treo note chia.. vui!
Trả lờiXóa