Tôi không hào hứng lắm với việc một số người VN khi đi ngoại quốc, thấy cái hay cái đẹp xứ người, khi về so sánh và chê bai nước mình nhưng đến bây giờ thì thật thấm thía câu Kiều của cụ Tố Như: “Đoạn trường ai có qua cầu mới hay!”.
Có việc phải
đến Đại sứ quán VN ở Bangkok giải quyết, lần đầu vào chờ mất 10 phút mới thấy
người phụ trách quày reception mở cửa, không vui nhưng nghĩ chắc là họ bận bất
ngờ, bỏ qua, lần sau đến lấy kết quả làm việc, cũng…y vậy!
Không rõ các
phòng làm việc khác bên trong thế nào nhưng phòng tôi vào có lẽ là nơi hướng dẫn
khách đến các phòng khác (nghĩa là nhiều người vào nhất) bài trí quá sơ sài, có
vẻ còn tệ hơn nơi làm việc của một phó chủ tịch phường xã ở mình, có một phòng
làm việc rộng bên trái, một dãy quày có 3 ô cửa kính ở giữa, vài dãy ghế cho
khách ngồi chờ đến lượt, một bàn nhỏ và một dãy quày có sẵn viết để khách điền
chứng từ, mẫu đơn bên phải!
Trong dãy quày giải quyết các thủ tục visa, thu phí, đăng ký công dân có hai bức tranh thêu khổ A3, một bức Vịnh Hạ Long, một bức là nhà Bác Hồ ở làng Sen treo không ngay ngắn, không có chú thích bên dưới! Bên trên quày để khách ghi chép có một bức tranh in mô tả một đám rước ở làng quê (kiểu “vinh quy bái tổ”) và dán nhiều bản quy định viết bằng tiếng Anh. Ở nơi khách ngồi chờ này còn có một kệ để sách báo, lần đầu tôi đến, kệ trống trơn, lần sau thấy có dăm ba cuốn Heritage số mới nhất của Vietnam Airline, hết!
Trong dãy quày giải quyết các thủ tục visa, thu phí, đăng ký công dân có hai bức tranh thêu khổ A3, một bức Vịnh Hạ Long, một bức là nhà Bác Hồ ở làng Sen treo không ngay ngắn, không có chú thích bên dưới! Bên trên quày để khách ghi chép có một bức tranh in mô tả một đám rước ở làng quê (kiểu “vinh quy bái tổ”) và dán nhiều bản quy định viết bằng tiếng Anh. Ở nơi khách ngồi chờ này còn có một kệ để sách báo, lần đầu tôi đến, kệ trống trơn, lần sau thấy có dăm ba cuốn Heritage số mới nhất của Vietnam Airline, hết!
Sẽ không có
gì đáng nói nhưng vì cơ quan này nằm trên con đường đẹp nhất BangKok mệnh danh
là “con đường lãnh sự” nơi có rất nhiều
nhà cửa kiến trúc khá đẹp, bề thế, trên đó có nhiều Đại sứ quán, Lãnh sự quán
các nước và trồng nhiều cây xanh rất bắt mắt! Cũng sẽ không muốn nói làm gì
nhưng có ai đã từng vào Lãnh sự quán Thái Lan tại Sài Gòn trên đường Trần Quốc
Thảo sẽ thấy sát cổng vào bên ngoài cũng một phòng cùng chức năng như ở đây, diện
tích nhỏ hơn nhiều nhưng ngay quày giải quyết visa là một cô gái Thái với nụ cười
khả ái, hình in màu và cắt trên gỗ PDF cao bằng hình người với hàng chữ “Welcome
to Thailand” (mà nếu đứng từ xa nhìn hoặc dưới ánh đèn mờ ban đêm thì rất dễ nhầm
với người thật!). Cũng có quày cho khách điền giấy tờ nhưng vừa tầm viết chứ không nửa đứng nửa ngồi như ở đây
và đặc biệt trên kệ sách rất nhiều tập sách loại bản đồ xếp gọn kiểu Bangkok
tourist map giới thiệu Bangkok, Pattaya, Chiengmai, Phuket…
Ngoài ra, năng
lực tiếng Anh của cô nhân viên người Việt ở Thái có vẻ tầm thường khi tôi thấy
cô ta vất vả trả lời cho khách nước ngoài vì tôi đọc rõ nét khó chịu của người khách
này lúc nhận được câu trả lời diễn đạt khó khăn,không rõ ràng, thỏa đáng hơn là
bị refuse một request gì trong lúc cô nhân viên người Việt ở LSQ Thái tại VN
thì trả lời khá trôi chảy! (tôi đã đến nơi này 4-5 lần).
Sau cùng, thủ
tục và cung cách làm việc cũng là dấu hỏi lớn trong tôi!. Khi tôi đến nhận giấy
tờ (xác nhận lại chi tiết ghi sai trên
passport) tôi nghĩ là không phải đóng phí, chỉ ghi mấy chữ rồi ký đóng dấu
nhưng tôi bị buộc phải đóng số tiền không nhỏ khi lỗi không do mình. Thì thôi,
đóng cho xong việc!, rồi cô nhân viên đi làm việc khác. Quái lạ sao nhận trên
200.000 VND mà không có biên lai?, tôi dừng lại hỏi, cô ta bảo chờ, rồi lấy một
xấp giấy, ghi vào đó vài hàng đưa ra, tôi không đọc lại, về nhà mới ngớ ra rằng
biên lai này chỉ như một hóa đơn bán hàng thông thường ở VN (giá trị hàng hóa
dưới 50.000đ), không hề có tên và địa chỉ cơ quan, không có dấu nghĩa là không
hề có giá trị pháp lý hay giá trị chứng từ thanh toán tài chánh!
Cái còn lại trong tôi khi về nhà là một nỗi ngậm ngùi!. Mầm bệnh có sẵn ở VN bây giờ phát tác ở nước này rồi chăng? Ôi Việt Nam, Việt Nam yêu dấu, Việt Nam anh hùng, đất nước có bốn ngàn năm văn hiến … của tôi lại có cơ quan đại diện nhà nước ở nước ngoài như thế sao?
Năm 95 , mình đi du lịch Hong Kong , bị " móc túi " mất hết tiền ,pasport /visa , cũng ph..
Chuyện thường tình thế thôi!
Có gì mà théc méc hở anh?
Hết sức chia sẻ cùng anh.