Có một công dân Thái được người Thái biết đến nhiều, những
người làm nghệ thuật, những du khách quốc tế từng đến Thái Lan cũng nghe tiếng
ông, Wikipedia cũng đưa tên ông vào từ điển và nếu bạn gõ tên ông vào Google bạn
sẽ nhận được 62.500 kết quả trong 0.66 giây. Ông là Ajarn Chalermchai Kositpipat,
người khai sinh một ngôi chùa nổi tiếng của tỉnh Chiang Rai, là biểu tượng của
tỉnh này và cũng rất nổi tiếng ở Thái Lan.
22/8/14
18/8/14
Nhớ...từ một lần coi phim.
Sau biến
cố Mậu Thân, đợt 2 vào tháng 5.1968, nhà tôi cháy rụi. Khi lên Đà Lạt học,
tôi phải xin tá túc ở nhà cô tôi ở cuối đường Phan Đình Phùng. Mỗi chúa
nhật, tôi và người em họ ra phố đều nhìn thấy những hình ảnh oai hùng và đẹp mắt:
sinh viên sĩ quan (SVSQ) trường Võ Bị Quốc gia Việt Nam và trường Đại học Chiến
Tranh Chính Trị đi phố cuối tuần!
14/8/14
Chuyện du học.
Cô cháu gái gọi tôi bằng cậu dạy tiếng Anh ở nhà, chồng đi làm xa cuối tuần
mới về, hai thằng con trai đi học. Không bị ràng buộc nhiều về giờ giấc như ở
trường, cháu chăm con rất kỹ. Hai năm trước, khi chị tôi và 3 mẹ con cháu qua
Bangkok chơi, đứa lớn sắp vào lớp 10, đứa em lớp 8 rồi mà thấy mẹ vẫn phải lo từ
miếng ăn đến giấc ngủ.
5/8/14
Quê ngoại
Nhân Vu Lan - mùa báo hiếu - 2014,
post lại một bài viết cách đây đã 14 năm
Sau Tết, giở lại chồng báo chưa có thì giờ đọc, tôi thấy trên
tờ Thanh Niên bài báo "Tết ở một xã
nghèo nhất nước". Vốn quan tâm đến chuyện thời sự xã hội, tôi đọc kỹ
và ngờ ngợ bài báo viết về quê ngoại của mình, mà đã quá lâu, không có dịp trở
về.
Tôi
xác minh thì quả đúng như vậy. Ngờ ngợ vì sau giải phóng tên đất tên làng đã
thay đổi cả và tôi rời khỏi chốn này ngót ba bốn mươi năm. Anh em thân thuộc
cũng phiêu dạt nhiều nơi vì thời cuộc và miếng cơm manh áo.
3/8/14
Món ăn quê.
Mấy hôm nay buổi tối trời mưa lớn,
sáng dậy xuống vườn cho chim ăn, chân dẫm trên cỏ ướt mà lòng nhớ về những buổi
sáng sớm khi còn nhỏ ở nhà quê, cũng thời tiết này, mấy chị em cùng đi hái
nấm.
1. Hồi còn nhỏ ở quê, tiếng là một gia đình khá giả, gà vịt, trái cây đầy vườn nhưng chừng như người lớn trong nhà tôi chỉ để dành cho giỗ chạp hoặc khách khứa, hiếm có những bữa ăn ngon như người thành phố. Thức ăn cũng có cá thịt tôm trứng nhưng món ăn chủ lực vẫn là rau dưa mắm muối, những thứ có sẵn trong vườn và dự trữ trong nhà. Việc này có lẽ là tính cách cố hữu của người dân quê: ưa chắc lót, dành dụm.
1. Hồi còn nhỏ ở quê, tiếng là một gia đình khá giả, gà vịt, trái cây đầy vườn nhưng chừng như người lớn trong nhà tôi chỉ để dành cho giỗ chạp hoặc khách khứa, hiếm có những bữa ăn ngon như người thành phố. Thức ăn cũng có cá thịt tôm trứng nhưng món ăn chủ lực vẫn là rau dưa mắm muối, những thứ có sẵn trong vườn và dự trữ trong nhà. Việc này có lẽ là tính cách cố hữu của người dân quê: ưa chắc lót, dành dụm.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)